2012 – Năm Đại Hoạ[You must be registered and logged in to see this image.]Đạo diễn: Roland Emmerich Diễn viên: John Cusack, Amanda Peet, Thandie Newton, Oliver Platt, Chiwetel Ejiofor Thể loại: Hành động / Rùng rợn / Khoa học giả tưởng Phân loại: PG-13 (Hạn chế người xem dưới 13 tuổi) Đánh giá: 3,5 / 5* |
Roland Emmerich hiện có thể coi là một trong những đạo diễn nổi tiếng hàng đầu trong thể loại phim khoa học giả tưởng hiện nay. Nhưng hơn cả như vậy,
Roland Emmerich còn được coi là người có những ý tưởng “ngông cuồng” nhất, bởi lẽ trong suốt sự nghiệp làm phim của mình, ông đã tàn phá Trái Đất không thương tiếc nhiều lần trên màn ảnh rộng.
Roland từng cho người ngoài hành tinh bắn nổ tan tành Nhà Trắng trong
Independence Day (1996), cho con quái vật khổng lồ
Godzilla cày nát khu Manhattan trong
Godzilla (1998), xới tung thành phố Los Angeles bằng những vòi rồng khổng lồ và rồi cuối cùng đưa nửa bán cầu bắc trở về kỷ băng hà trong
The Day After Tomorrow (2004). Thế nhưng, tất cả những đại họa ấy vẫn chưa thấm vào đâu so với những gì mà Roland Emmerich tạo ra ở
2012.
Theo lịch cổ của người Maya thì năm 2012 chính là thời điểm tận thế của Trái Đất vì tất cả các hành tinh trong hệ mặt trời sẽ nằm thẳng hàng với nhau vào đúng ngày 21.12.2012.Và vào năm 2009, nhà khoa học
Adrian Helmsley cùng người bạn Ấn Độ đã phát hiện ra sự thay đổi bất thường của Mặt Trời: một vụ nổ lớn trên bề mặt mặt trời khiến những hạt neutrino ảnh hưởng xấu tới các hành tinh khác trong thái dương hệ, nhiệt độ trong lõi Trái Đất theo đó dần tăng lên nhanh chóng làm cho lớp vỏ dịch chuyển hết sức khó lường. Nhận thấy những số liệu quá quan trọng,
Adrian lập tức được đưa tới gặp trực tiếp Tổng thống. Vào năm 2010, tại hội nghị G8, các quốc gia hàng đầu đã được chính phủ Mỹ thông báo vấn đề trên. Họ cùng nhau vạch ra một kế hoạch bí mật để đối phó với sự thay đổi thời tiết nghiêm trọng.
Cũng giống như nhiều bộ phim về thảm hoạ khác,
2012 có cùng một môtíp không thể tránh khỏi, đó là câu chuyện kể về sự tồn tại của con người (thực chất là một nhóm nhân vật) trước sức tàn phá khủng khiếp của thiên nhiên. Trong
2012, họ là nhà văn
Jackson Curtis (John Cusack), hai đứa con
Noah và
Lilly, người vợ đã li thân
Kate Curtis (Amanda Peet), bố con tỷ phú người Nga
Yuri Karpov, anh chàng bác sĩ
Gordon Silberman và cả Tổng thống Mỹ
Thomas Wilson nữa. Tình cờ biết được kế hoạch của chính phủ đang xây dựng từ vài năm qua,
Jackson đã cố gắng dẫn dắt cả gia đình thoát khỏi thảm hoạ để tới dãy núi Himalaya hùng vĩ.
Roland Emmerich từng gây hoang mang tột độ cho khán giả về tương lai đầy u ám của loài người trong
The Day After Tomorrow, thế nhưng sự sợ hãi ấy còn tăng lên gấp bội với
2012. Những điều được đề cập tới trong
Năm Đại Hoạ không đơn thuần được tạo ra bởi trí tưởng tượng của các nhà làm phim mà nó còn dựa trên lời tiên đoán của người Maya tồn tại từ hàng trăm năm qua, dựa trên những biến đổi khí hậu liên tục do sự nóng lên của Trái Đất. Dù bạn là người vô thần nhưng khi nghe những điều kể trên thì chúng không ít thì nhiều cũng gây một ảnh hưởng nhất định tới tâm trí bạn. Quả thật, bộ phim
2012 đã khiến khán giả cảm thấy lo lắng thực sự về tương lai Trái Đất.
Đối với một bộ phim thảm hoạ, kỹ xảo được coi là yếu tố không thể thiếu và cũng là phần quan trọng nhất trong phim. Đơn giản vì khán giả bỏ tiền đến rạp để thưởng thức những cảnh giải trí đã mắt đã tai, những pha gay cấn, hồi hộp đến thót tim chứ không phải để nhấm nhấp sự phát triển tâm lý nhân vật nặng nề. Tất nhiên
2012 làm rất tốt điều đó, tốt hơn hẳn so với những bộ phim về thảm hoạ “cũ kỹ” về công nghệ trước đây như
The Core, Armageddon, Dante’s Peak, Volcano, Poseidon hay
The Day After Tomorrow.
Kỹ xảo cũng như quy mô trong các trường đoạn hành động của
Năm Đại Hoạ đã tiến một bước rất xa. Động đất huỷ diệt vịnh San Francisco, nhấn chìm thành phố Los Angeles xuống đáy Thái Bình Dương, núi lửa phun trào như một quả bom nguyên tử tại công viên quốc gia Yellowstone, đài tưởng niệm Washington gẫy thành từng khúc tại thủ đô Washington DC, Las Vegas ngập trong biển lửa và khói bụi, Rome lụi tàn thành phế tích, tượng chúa cứu thế tại Rio De Janeiro sụp đổ… tất cả chỉ là món khai vị làm “ấm” khán giả mà
Roland Emmerich mang đến cho người xem. Tiếp theo sau, những đợt sóng thần cao đến hàng nghìn feet cuốn trôi mọi thứ trên đường đi của chúng mới thực sự là món ăn chính của bữa đại tiệc cực kỳ mãn nhãn. Nếu vẫn còn thòm thèm hương vị kỹ xảo, khán giả hãy chờ đến phút cuối khi đợt siêu sóng thần tràn vào ngọn núi Everest cao nhất thế giới.
Cho dù
2012 là một tác phẩm mang đậm tính giải trí nhưng điều đó không có nghĩa rằng bộ phim chẳng đọng lại gì cho khán giả ngoài cảm giác hoang mang. Các nhân vật trong phim theo một cách nào đó đều có mối liên kết với nhau, dù đó là sự trùng hợp hay do số phận. Nhà văn
Jackson tình cờ gặp và làm quen khoa học gia
Adrian thông qua cuốn sách mới bán được gần 500 bản của anh.
Kate Curtis, vợ cũ của
Jackson, hiện đang chung sống với
Gordon Sillberman, bác sỹ của cô nàng đỏng đảnh
Tamara. Không chỉ thế,
Tamara lại là người tình của tỷ phú
Karpov, cha của hai đứa con mà
Jackson đang chở hàng ngày đến trường như một công việc làm thêm. Cuốn sách do người cha tặng
Adrian lại do chính
Jackson viết và nó ngẫu nhiên cũng nằm trong cặp khi
Adrian giới thiệu nó cho con gái của Tổng thống Mỹ.
Cũng không biết có phải tình cờ hay không nhưng trong mọi tác phẩm của
Roland Emmerich (bị chê nhiều hơn khen), tình cảm gia đình luôn được ông đề cao. Trong
Independence Day, đó là mối quan hệ giữa ông cháu,
The Patriot lẫn
The Day After Tomorrow thì là tình cảm cha con,
10,000 BC là tình cảm trai gái, giữa thế hệ trước và thế hệ sau. Đối với
2012, nó là sự tổng hợp của tất cả những mối quan hệ giữa con người với con người. Do vậy,
2012 là một bom tấn thảm họa đúng nghĩa, những vẫn mang đậm tính nhân văn đầy cao cả và là một bộ phim đáng xem trong những ngày này.
* Phim đang được chiếu trên toàn quốc.